Hãy trả lại tôi tuổi đôi mươi
Cho tôi sống lại cái thời ngày xưa
Cái thời bím tóc đung đưa
Bao chàng trai cứ cù cưa theo mình....
Dẫu rằng không hát trúc xinhMà ai vẫn đứng, sân đình đợi ai !
Cái thời tóc xỏa đầy vaiGót son nhí nhảnh để ai bận lòng.
Đường gần vẫn cứ đi vòngRủ nhau đến lớp phượng hồng sớm trưa.
Bao giờ cho đến ngày xưa,Để cho người ấy đón đưa tôi về,
Cơn mưa bất chợt mùa hè,Đan thành kỷ niệm chở che hai người,
Tháng ngày cứ thế dần trôi,Tình tôi cứ lớn bên người hồn nhiên !
Biết đâu là nợ, là duyên,Nào ai đã dám thề nguyền gì đâu...!
Vậy mà lại dở dang nhau,Để heo may thổi bạc đầu mùa thu.
Người về ôm kỷ niệm xưa,Lục bình ai thả bơ vơ giữa dòng.
Thế rồi,.....chết một mùa đôngTôi đi lấy chồng người ấy ngẩn ngơ.
Bao giờ cho đến ngày xưa
Tôi cùng người ấy bên nhau chuyện trò.NTNH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ * . Mến chúc các bạn thành công và luôn vui vẻ .